Chuyển tới nội dung

Viết cho tuổi 18

27.04.2020

VIẾT CHO TUỔI 18
Tuổi 18 - tuổi đẹp nhất và chênh vênh nhất của đời người. Thanh xuân mơ hồ, chúng ta bị cuốn vào guồng quay học tập và thi cử, đôi khi vô tình quên đi sự chảy trôi của thời gian, ngoảnh mặt lại, ba năm dưới mái trường THPT trôi qua tự khi nào. Còn đâu những ngày tháng rong ruổi mỗi sáng trên con đường đến trường quen thuộc? Còn đâu những niềm vui bất chợt trong những tiết học nhàm chán? Còn đâu những trò đùa tinh quái chẳng cần biết đến hậu quả?...
Tuổi 18, đứng trước ngã rẽ của cuộc đời, chúng ta tự hỏi đâu mới là con đường đúng đắn, tương lai sẽ đi đâu về đâu để rồi mỗi bước ta đi chứa đầy sự hoang mang, lo lắng.
Tuổi 18, trưởng thành gắn với trách nhiệm, chúng ta không còn là trẻ con, chúng ta muốn rời vòng tay của cha mẹ, vượt ra ngoài giới hạn gia đình để bước vào xã hội. Thế nhưng, có bao nhiêu người trong chúng ta thoát khỏi nỗi sợ hãi cùng áp lực đè nặng khi kỳ thi THPT Quốc gia đến gần? Học thế nào, điểm thi ra sao, chọn trường gì, ngành nào,… bủa vây khiến chúng ta muốn chạy ra ngoài thật nhanh trong khi lịch học tại trường, lịch học thêm, lịch học online,… như lịch chạy show mà điểm số chẳng cải thiện được là bao! Mệt mỏi đến chán nản!… Qua những câu chuyện kể của những người xung quanh, có lúc chúng ta lại muốn kiếm tiền thật nhanh, muốn từ bỏ thi cử, muốn đi mưu sinh ở nơi đất khách quê người,… Đôi khi, chúng ta tự hỏi:
- Tôi là ai? Tôi nên làm gì? Tôi phải làm sao? Tôi có thể dừng lại được không? Tôi muốn thoát khỏi cảm giác này!!!...
Thật may, tuổi 18, chúng ta còn cơ hội để bốc đồng, sống cho những gì mình yêu, làm những điều mình thích, không quan trọng kết quả ra sao. Mặc kệ ngày mai có thế nào, chúng ta vẫn có ngày hôm nay, vẫn có những người bạn, những người thân yêu đang mỉm cười với chúng ta.
Tuổi 18, chúng ta hiểu rằng bản thân không cố gắng, không nỗ lực thì không thể nào thành công trên con đường phía trước. Để trưởng thành ta phải trải qua biết bao cay đắng, mồ hôi và nước mắt nhưng chúng ta có quyền tin tưởng vào năng lực của bản thân mình, tin tưởng vào sức mạnh tiềm ẩn trong con người mình và hy vọng vào một tương lai tương sáng.
Nhìn ra ngoài kia, biết bao người đã qua tuổi 18, họ đang vui hay đang buồn, đang thành công hay thất bại? Chúng ta muốn chúng ta sẽ thế nào? Tiếp tục chán chường, thở than, hoang mang lo sợ và trách móc vô cớ,… hay đứng dậy và bước đi, tìm đến tương lai, tìm đến những điều chúng ta đang ấp ủ?
Tuổi 18, không đáng sợ như chúng ta nghĩ, chỉ như một màn sương mờ bao phủ con đường chúng ta đi. Đừng sợ, đừng lo lắng, đứng lên và đi đi nào! Con đường vẫn vậy, hãy vén màn sương đó ra và nhẹ nhàng bước đi. Lạc đường không đáng sợ, đáng sợ là không biết mình đi đâu. Một khi chúng ta đã quyết tâm đi tới cùng thì hướng nào rồi cũng sẽ tới đích!
Tuổi 18, tuổi của sự bắt đầu, hãy nhớ tại vạch xuất phát không có người thắng kẻ thua, thắng hay thua là do đích của bản thân quyết định. Hứa với tuổi 18 đáng yêu, đáng quý và đáng trân trọng sẽ sống hết mình, sống trọn vẹn để không bao giờ phải luyến tiếc!


Bài viết khác